词典天休
天休
词语解释
天休[ tiān xiū ]
⒈ 天赐福佑。
⒉ 指天子的恩庥。
引证解释
⒈ 天赐福佑。
引《书·汤诰》:“凡我造邦,无以匪彝,无即慆淫,各守尔典,以承天休。”
《左传·宣公三年》:“故民入川泽山林,不逢不若。螭魅罔两,莫能逢之。用能协于上下,以承天休。”
杜预 注:“民无灾害,则上下和而受天祐。”
宋 王禹偁 《单州成武县行宫上梁文》:“皇上俯从人欲,上答天休。”
明 方孝孺 《双桂轩铭》:“尔衍尔昭,尔公尔侯,復膺天休。”
⒉ 指天子的恩庥。
引唐 元稹 《为萧相国谢太夫人国号诰身状》:“恩光灼燿,捧戴兢惶,对扬天休,无任战越。”
国语辞典
天休[ tiān xiū ]
⒈ 天赐的德泽。
引《书经·汤诰》:「各守尔典,以承天休。」
相关词语
- tiān bù天篰
- xiū bīng休兵
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- xiū niú休牛
- tiān yā天呀
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- lù tiān露天
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- xiū wèn休问
- yī yè tiān一夜天
- mǎi xiū买休
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- fān xiū番休
- xiū jiù休咎
- tiān qū天区
- tōng tiān méi通天眉
- tiān jiǎ yīn yuán天假因缘
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- lòu xiè tiān jī漏泄天机
- jiāng tiān jiù dì将天就地
- zhōng xiū中休
- mán tiān guò hǎi瞒天过海
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯