词典田种
田种
词语解释
田种[ tián zhǒng ]
⒈ 耕种。
⒉ 田地。
⒊ 指庄稼。
引证解释
⒈ 耕种。
引《后汉书·东夷传·东沃沮》:“土肥美,背山向海,宜五穀,善田种。”
宋 梅尧臣 《送施司封福建提刑》诗:“铜苗休问发,田种去教亲。”
明 唐顺之 《裕州均田碑记》:“野多陂陀、磽确,上杂砂石,不纯可田种。”
⒉ 田地。
引三国 魏 嵇康 《养生论》:“夫田种者,一亩十斛,谓之良田。”
《晋书·刘弘传》:“于时流人在 荆州 十餘万户…… 弘 乃给其田种粮食,擢其贤才,随资叙用。”
唐 元稹 《春分投简阳明洞天诗》:“舟船通海嶠,田种绕城隅。”
⒊ 指庄稼。
引唐 韩愈 《御史台上论天旱人饥状》:“田种所收,十不存一。”
《三国志平话》卷下:“见耗荡田种,军师烦恼。”
相关词语
- shàn tián善田
- tián huì田浍
- bō zhǒng jī播种机
- yào jì bàn zhǒng药剂拌种
- sān zhǒng三种
- yóu qì tián油气田
- jiě jiǎ guī tián解甲归田
- xīn tián心田
- luò yáng tián洛阳田
- guā tián zhī xián瓜田之嫌
- niào bāo zhǒng zi尿胞种子
- zhōng dān tián中丹田
- qín tián shuǐ yuè秦田水月
- jūn zhǒng均种
- yì tián驿田
- lóng dé zài tián龙德在田
- tián jiǎo田脚
- jiù tián僦田
- rǎn xū zhǒng chǐ染须种齿
- zhòng mài dé mài种麦得麦
- lán tián chū yù蓝田出玉
- gōng zhǒng工种
- biàn tián弁田
- gōng xiè tián公廨田
- tián páo田袍
- wéi tián围田
- tián lù田路
- tián shè gōng田舍公
- yíng tián shǐ营田使
- qīng tián hé青田核