词典听话	
	听话
词语解释
听话[ tīng huà ]
⒈ 听从上级或长辈的话;愿意服从。
例听话的孩子。
英obedient; tractable;
引证解释
⒈ 听别人讲话。
引唐 贾岛 《喜无可上人游山回》诗:“听话龙潭雪,休传鸟道书。”
唐 陆龟蒙 《寄茅山道士》诗:“问颜知更少,听话想踰玄。”
⒉ 犹听从。
引巴金 《关于<海的梦>》:“但是她十分善良、老实,而且柔顺听话。”
老舍 《茶馆》第三幕:“站住![三人还走]怎么?不听话?先揍了再说!”
⒊ 听候回话。如:这件事情联系的结果怎样,你就等着听话儿吧!
国语辞典
听话[ tīng huà ]
⒈ 顺从。
引《文明小史·第三三回》:「果然大众都还听话,当天就一律开市。」
反淘气 调皮 任性
			相关词语
		
	- xiào huà笑话
 - zì shuō zì huà自说自话
 - jí wēn tīng lì即温听厉
 - zhuǎn huà转话
 - yǐ tīng倚听
 - pò tóu huà破头话
 - tīng cǎi听采
 - tīng sòng听讼
 - chè tīng彻听
 - kě tīng shēng可听声
 - móu tīng jì xíng谋听计行
 - xùn tīng讯听
 - tīng duàn听断
 - kōng huà空话
 - xīn lǐ huà心里话
 - chǔn huà蠢话
 - qǔ tīng曲听
 - xì huà细话
 - pǐ huà痞话
 - tīng tǒng听筒
 - tīng nà听纳
 - jiāng hú huà江湖话
 - jīng huà京话
 - jí tīng极听
 - huà bù tóu jī话不投机
 - chān tīng觇听
 - wéi mìng shì tīng唯命是听
 - bù chéng huà不成话
 - zhí huà直话
 - wēi yán sǒng tīng危言耸听
 
