词典亭徼	
	亭徼
词语解释
亭徼[ tíng jiǎo ]
⒈ 边境上的防御工事。亦指边防要地。
引证解释
⒈ 边境上的防御工事。亦指边防要地。
引《史记·平準书》:“新秦中 或千里无亭徼,於是诛 北地 太守以下,而令民得畜牧边县。”
裴駰 集解引 晋灼 曰:“徼,塞也。”
宋 尹洙 《息戍》:“国家割弃朔方,西师不出三十年,而亭徼千里,环重兵以戍之。”
明 唐顺之 《李封君七十寿序》:“蛮夷亦息戈负耒喁喁然自嚮於亭徼之外。”
			相关词语
		
	- wú lóu tíng芜蒌亭
 - yóu tíng zuì wèi邮亭醉尉
 - niǎo niǎo tíng tíng褭褭亭亭
 - qì hóng tíng泣红亭
 - làn kē tíng烂柯亭
 - shā jiǎo沙徼
 - jiǎo dào徼道
 - sòng tíng宋亭
 - lán tíng xù兰亭序
 - wàng hóng tíng望谼亭
 - cháng tíng duǎn tíng长亭短亭
 - mèng xiè tíng梦谢亭
 - guān tíng官亭
 - xì tíng戏亭
 - lóu tái tíng gé楼台亭阁
 - tíng tíng kuǎn kuǎn亭亭款款
 - xíng xiǎn jiǎo xìng行险徼幸
 - sāi jiǎo塞徼
 - jù jiǎo chéng xié据徼乘邪
 - yàn xǐ tíng燕喜亭
 - bàn shān tíng半山亭
 - tíng yù亭育
 - lè tíng dà gǔ乐亭大鼓
 - jiē quán tíng街泉亭
 - biān tíng边亭
 - mèng ér tíng梦儿亭
 - tiáo tíng岧亭
 - xī yáng tíng夕阳亭
 - bái yún tíng白云亭
 - tíng sāi亭塞
 
