词典挺生	
	挺生
词语解释
挺生[ tǐng shēng ]
⒈ 挺拔生长。亦谓杰出。
引证解释
⒈ 挺拔生长。亦谓杰出。
引《后汉书·西域传论》:“灵圣之所降集,贤懿之所挺生。”
南朝 梁 刘孝标 《辩命论》:“闻 孔 墨 之挺生,谓英睿擅英响。”
唐 杜甫 《秋日荆南述怀》诗:“昔承推奬分,愧匪挺生才。”
清 陈恭尹 《南海神祠古木绵花歌》:“挺生奇树号木绵,特立南州持絳节。”
瞿秋白 《饿乡纪程》十六:“腐旧蚀败的根里,突然挺生新脆鲜绿的嫩芽。”
国语辞典
挺生[ tǐng shēng ]
⒈ 特出、杰出。
引《文选·左思·蜀都赋》:「王襃韡晔而秀发,扬雄含章而挺生。」
			相关词语
		
	- guài shēng怪生
 - huā shēng yóu花生油
 - cuī kè shēng催课生
 - shēng lèi生类
 - qīng shēng sè青生色
 - shēng shǒu生手
 - dié huà zhuāng shēng蝶化庄生
 - shēng chén bā zì生辰八字
 - shēng pú sà生菩萨
 - shēng tài xì tǒng生态系统
 - zhāng shēng zhǔ hǎi张生煮海
 - shēng huā zhī bǐ生花之笔
 - tóng shēng sī铜生斯
 - yī yīn shēng一阴生
 - líng yǔ shēng cǎo囹圄生草
 - tān ěr sāng shēng贪饵丧生
 - shēng shè生设
 - jiǔ shēng久生
 - chū sǐ rù shēng出死入生
 - shēng wù qún là生物群落
 - tuó shēng佗生
 - zhāi shēng斋生
 - xīn shēng ér新生儿
 - shēng sǐ yǔ gòng生死与共
 - shēng lǎo bìng sǐ生老病死
 - shēng dàn生诞
 - shēng sǐ wèi bǔ生死未卜
 - shēng hú生縠
 - qiào shēng shēng窍生生
 - shēng dì bì huà生地壁画
 
