词典亭曈
亭曈
词语解释
亭曈[ tíng tóng ]
⒈ 旭日,初出的太阳。
引证解释
⒈ 旭日,初出的太阳。
引唐 冯宿 《初日照冰池赋》:“日生东方,冰满池塘,以涸沍之寒质,承亭曈之晓光。”
相关词语
- wú lóu tíng芜蒌亭
- yóu tíng zuì wèi邮亭醉尉
- niǎo niǎo tíng tíng褭褭亭亭
- qì hóng tíng泣红亭
- làn kē tíng烂柯亭
- sòng tíng宋亭
- lán tíng xù兰亭序
- wàng hóng tíng望谼亭
- cháng tíng duǎn tíng长亭短亭
- mèng xiè tíng梦谢亭
- guān tíng官亭
- xì tíng戏亭
- lóu tái tíng gé楼台亭阁
- tíng tíng kuǎn kuǎn亭亭款款
- yàn xǐ tíng燕喜亭
- bàn shān tíng半山亭
- tíng yù亭育
- lè tíng dà gǔ乐亭大鼓
- jiē quán tíng街泉亭
- biān tíng边亭
- mèng ér tíng梦儿亭
- tiáo tíng岧亭
- xī yáng tíng夕阳亭
- bái yún tíng白云亭
- tíng sāi亭塞
- tíng zhāng亭鄣
- méi tíng梅亭
- jiě tíng解亭
- tíng tóng亭童
- lán tíng兰亭