词典停战	
	停战
词语解释
停战[ tíng zhàn ]
⒈ 交战各方同意暂时停止战争行动;局部或全面的停止交战。
英armistice; truce; cessation of hostilities;
引证解释
⒈ 交战双方停止作战。
引清 平步青 《霞外攟屑·时事·彭尚书奏摺》:“三月十一日停战, 华 兵拔队齐回。”
魏巍 《东方》第五部第一章:“在这种情势下,于七月十日敌人被迫接受了停战谈判。”
国语辞典
停战[ tíng zhàn ]
⒈ 停止战争。
例如:「两国协议停战。」
近寝兵 息兵 休战
反开战
			相关词语
		
	- diào zhàn钓战
 - tíng yè停业
 - zhàn shān战栅
 - diē tíng bǎn跌停板
 - è zhàn恶战
 - tíng tā停塌
 - zhàn lüè xué战略学
 - zhàn fú战俘
 - zhàn lüè dǎo dàn战略导弹
 - tíng tíng停停
 - zhàn jiè战介
 - ān tíng安停
 - qǐn tíng寝停
 - zhàn bài战败
 - sì zhàn zhī guó四战之国
 - dǎ lěng zhàn打冷战
 - zhuī tíng追停
 - jūn tíng均停
 - zhàn qì战器
 - zhàn lüè zhàn shù战略战术
 - zhàn xuē战靴
 - qī tíng bā dàng七停八当
 - háo qiàn zhàn壕堑战
 - chóu zhàn雠战
 - tíng yáo停轺
 - tíng bǎn停板
 - zhà zhàn诈战
 - tíng xīn zhù kǔ停辛贮苦
 - tíng zhù停驻
 - tíng gé停阁
 
