词典通范	
	通范
词语解释
通范[ tōng fàn ]
⒈ 普遍的标准。
引证解释
⒈ 普遍的标准。
引宋 程大昌 《考古编·年四十而见恶焉》:“自童年进修,积至四十,在 孔子 以身立教,则为不惑;在世人通范,则为强仕。”
			相关词语
		
	- tōng shǔ通曙
 - kuān tōng宽通
 - fàn shì范式
 - tōng lǐ通礼
 - liǔ fàn柳范
 - tōng huán通阛
 - biàn tōng辩通
 - tōng hào通号
 - tōng cū通粗
 - tōng tiān méi通天眉
 - tōng huì通会
 - tōng jīn bó gǔ通今博古
 - tōng yǎ通雅
 - róu fàn柔范
 - tōng wén zhī lǐ通文知理
 - jiǎn yì shī fàn简易师范
 - tōng shū通踈
 - mó fàn谟范
 - fù tōng阜通
 - tōng sú dú wù通俗读物
 - bù tōng pí不通皮
 - tōng zhù通注
 - shí fàn时范
 - tōng qiān通签
 - jiāo tōng dà xué交通大学
 - tiáo fàn蜩范
 - tōng guǎn通管
 - chuàn tōng yī qì串通一气
 - fàn róng范镕
 - tōng xī通悉
 
