词典通红
通红
词语解释
通红[ tòng hóng ]
⒈ “通红”(tōng hóng)的又音。
英very red;
引证解释
⒈ 很红;十分红。
引宋 苏轼 《书双竹湛师房》诗:“白灰旋拨通红火,卧听萧萧雪打窗。”
《九命奇冤》第八回:“易行 此时羞得满面通红,手足无措,只恨没有地缝可以钻得下去。”
刘白羽 《长江三日》:“早晨,一片通红的阳光,把平静的江水照得像玻璃一样发亮。”
国语辞典
通红[ tōng hóng ]
⒈ 整个都变红了。
引《初刻拍案惊奇·卷六》:「狄氏是个良人心性,见说要他当面见生人,耳根通红起来。」
《文明小史·第二九回》:「几句话说得二虎大是没趣,脸都涨得通红。」
例如:「她羞得满脸通红。」
相关词语
- hóng dēng zhào红灯罩
- tōng shǔ通曙
- kuān tōng宽通
- pī hóng披红
- hóng pán红盘
- hóng zhǒng红肿
- tōng lǐ通礼
- tōng huán通阛
- biàn tōng辩通
- hóng nán lǜ nǚ红男绿女
- chú hóng除红
- dān hóng tiē单红帖
- tōng hào通号
- mù lǐ hóng sī幕里红丝
- qì hóng tíng泣红亭
- tōng cū通粗
- tōng tiān méi通天眉
- tōng huì通会
- tōng jīn bó gǔ通今博古
- hào chǐ hóng chún皓齿红唇
- hóng guǒ ér红果儿
- tōng yǎ通雅
- xiān hóng鲜红
- tōng wén zhī lǐ通文知理
- hóng niáng红娘
- hóng yá红牙
- tōng shū通踈
- hóng hēi mào红黑帽
- hóng lè bó红勒帛
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆