词典通士	
	通士
词语解释
通士[ tōng shì ]
⒈ 通达事理的人。
引证解释
⒈ 通达事理的人。
引《荀子·不苟》:“上则能尊君,下则能爱民,事起而辨,若是则可谓通士矣。”
《韩诗外传》卷一:“王子 比干 杀身以成其忠, 尾生 杀身以成其信, 伯夷、叔齐 杀身以成其廉,此四子者,皆天下之通士也。”
明 陶宗仪 《辍耕录·白月圜文》:“兹承贤主人,不取通士,乃求拘儒。”
			相关词语
		
	- tōng shǔ通曙
 - kuān tōng宽通
 - yǐ shì乙士
 - jiàng shì将士
 - fāng shì方士
 - xū shì虚士
 - qǔ jū shì曲居士
 - tōng lǐ通礼
 - tōng huán通阛
 - biàn tōng辩通
 - tōng hào通号
 - shì lín guǎn士林馆
 - tōng cū通粗
 - jìn bù rén shì进步人士
 - tōng tiān méi通天眉
 - tōng huì通会
 - tōng jīn bó gǔ通今博古
 - tōng yǎ通雅
 - tōng wén zhī lǐ通文知理
 - shì rén士人
 - cè shì策士
 - tōng shū通踈
 - jué shì谲士
 - dōng fāng xué shì东方学士
 - mén shì门士
 - chǔ shì xīng处士星
 - fù tōng阜通
 - shí èr bó shì十二博士
 - shàn rén yì shì善人义士
 - tōng sú dú wù通俗读物
 
