词典偷风	
	偷风
词语解释
偷风[ tōu fēng ]
⒈ 浇薄的社会风气。
⒉ 指刺探军情的人。
引证解释
⒈ 浇薄的社会风气。
引宋 苏舜钦 《启事上奉宁军陈侍郎》:“慰諭丁寧,存暖孤苦,力敦久要,坐变偷风。”
⒉ 指刺探军情的人。
引《中国歌谣资料·发巡风令》:“将令飘飘谁不尊,盟兄出外把风巡,若有偷风来到此,拿来到此把尸分。”
媮風:浇薄的世风。 唐 柳宗元 《吊屈原文》:“既媮风之不可去兮,怀先生之可忘?”
集注:“媮,音偷。”
			相关词语
		
	- tōu yòng偷用
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - tōu mèi qǔ róng偷媚取容
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xiǎo tōu小偷
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - tōu hàn zǐ偷汉子
 - shén fēng神风
 
