词典颓放	
	颓放
词语解释
颓放[ tuí fàng ]
⒈ 颓唐放纵,不拘礼法。
英decadent and dissolute; lead life of abandon;
引证解释
⒈ 志气消沉,行为放纵。
引宋 范成大 《次韵庆充避暑水西寺》:“脱帽飞羽觴,頽放解天刑。”
《宋史·陆游传》:“范成大 帅 蜀,游 为参议官,以文字交,不拘礼法,人讥其頽放,因自号 放翁。”
清 龚自珍 《与吴虹生书》之十二:“而弟頽放无似,往来 吴 越 间,舟中之日居多。”
林之夏 《行路难》诗之四:“一梦落江湖,万缘尽頽放。”
国语辞典
颓放[ tuí fàng ]
⒈ 疏略怠慢,不拘礼法。
引《宋史·卷三九五·陆游传》:「范成大帅蜀,游为参议官,以文字交,不拘礼法,人讥其颓放,因自号放翁。」
			相关词语
		
	- háo fàng bù jī豪放不羁
 - chén fàng shì辰放氏
 - fàng niú guī mǎ放牛归马
 - fàng liàng放量
 - fàng lóng rù hǎi放龙入海
 - fàng jiě放解
 - fàng yàn kǒu放焰口
 - diǎn fàng点放
 - fàng làng wú jū放浪无拘
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - shān yuè bēng tuí山岳崩颓
 - fàng dǎi放歹
 - hóng fàng宏放
 - fàng dà放大
 - chù fàng黜放
 - tuí dǐng颓顶
 - mó fàng模放
 - qí fàng齐放
 - shē fàng奢放
 - tuí wěi颓萎
 - sā lài fàng pō撒赖放泼
 - fàng yuǎn放远
 - fàng chù放绌
 - tuí tà颓踏
 - tuí yù颓玉
 - yī huā dú fàng一花独放
 - fàng kōng qiāng放空枪
 - tuí táng颓溏
 - shī fàng施放
 - fàng shè xíng放射形
 
