词典王臣
王臣
词语解释
王臣[ wáng chén ]
⒈ 志匡王室之臣。
⒉ 君王的臣民。
引证解释
⒈ 志匡王室之臣。
引《易·蹇》:“六二,王臣蹇蹇。匪躬之故。”
王弼 注:“执心不回,志匡王室者也。”
《晋书·熊远传》:“卿在朝正色,不茹柔吐刚,忠亮至到。可谓王臣也。”
唐 韩愈 《争臣论》:“以蹇之六二,在王臣之位,而高不事之心,则冒进之患生,旷官之刺兴。”
⒉ 君王的臣民。
引《诗·小雅·北山》:“溥天之下,莫非王土;率土之滨,莫非王臣。”
唐 杜甫 《杂感》诗之三:“不过行俭德,盗贼本王臣。”
宋 胡宿 《正阳门赋》:“秋毫皆出帝力,率土莫非王臣。”
清 黄遵宪 《述怀再呈霭人樵野丈》诗:“普天同王臣,咸愿修矛戟。”
相关词语
- zhēn chén贞臣
- wáng shì zhēn王世贞
- kōng wáng fó空王佛
- shǐ chén fáng使臣房
- lóng wáng yé龙王爷
- wáng dōu王都
- lún wáng轮王
- tiān wáng táng天王堂
- cháng wáng长王
- shū chén枢臣
- wáng jī王基
- chēng chén nà gòng称臣纳贡
- wáng tǒng王统
- yán wáng zhàng阎王账
- wáng zhēn王祯
- wáng dù王度
- chén qiè臣妾
- kē chén科臣
- wáng dān fèng王丹凤
- jí diàn wáng吉佃王
- wēi wáng危王
- shè zhèng wáng摄政王
- péi chén陪臣
- niè zǐ gū chén孽子孤臣
- guǎng dé wáng广德王
- bā dài wáng八大王
- wáng tiě qiāng王铁枪
- qī chén七臣
- wài wáng mǔ外王母
- jīng wáng荆王