词典亡臣
亡臣
词语解释
亡臣[ wáng chén ]
⒈ 逃亡之臣。
⒉ 向战胜国称臣的亡国之君。
引证解释
⒈ 逃亡之臣。
引《礼记·檀弓下》:“君惠弔亡臣 重耳,身丧父死,不得与於哭泣之哀,以为君忧。”
《战国策·齐策六》:“莒 中及 齐 亡臣相聚,求 閔王 子,欲立之。 法章 乃自言於 莒。共立 法章 为 襄王。”
⒉ 向战胜国称臣的亡国之君。
引《史记·越王勾践世家》:“君王亡臣 句践,使陪臣 种 敢告下执事:句践 请为臣,妻为妾。”
相关词语
- zhēn chén贞臣
- shǐ chén fáng使臣房
- lún wáng沦亡
- huì wáng讳亡
- shū chén枢臣
- chēng chén nà gòng称臣纳贡
- wáng lǔ亡虏
- chén qiè臣妾
- wáng xìn亡衅
- kē chén科臣
- péi chén陪臣
- wáng bā亡八
- niè zǐ gū chén孽子孤臣
- qī chén七臣
- wáng jǐ亡几
- yùn wáng wéi cún运亡为存
- wáng yì亡逸
- gù wáng牿亡
- hòu wáng厚亡
- wáng guó nú亡国奴
- wáng kǒu亡口
- fēng jiāng dà chén封疆大臣
- xuē wáng削亡
- zhèng chén诤臣
- qīn nì wú jiàn亲昵亡间
- wài chén外臣
- mí wáng迷亡
- chēng chén称臣
- xìng chén幸臣
- zhuī wáng zhú dùn追亡逐遁