词典妄听	
	妄听
词语解释
妄听[ wàng tīng ]
⒈ 《庄子·齐物论》:“予尝为女妄言之,女亦以妄听之。”后以“妄听”谓随便听听,不认真看待。
⒉ 乱听;偏听。
引证解释
⒈ 参见“妄言妄听”。参见“妄言妄听”。
引《庄子·齐物论》:“予尝为女妄言之,女亦以妄听之。”
后以“妄听”谓随便听听,不认真看待。 鲁迅 《准风月谈·偶成》:“时代已远,真伪难明,那边妄言,这边妄听。”
⒉ 乱听;偏听。
引《淮南子·主术训》:“夫目妄视则淫,耳妄听则惑。”
北齐 颜之推 《颜氏家训·教子》:“怀子三月,出居别宫,目不邪视,耳不妄听。”
《封神演义》第十七回:“望陛下以祖宗天下为重,不得妄听女子之言,有废忠諫之语。”
			相关词语
		
	- huò bù wàng zhì祸不妄至
 - jí wēn tīng lì即温听厉
 - yǐ tīng倚听
 - tīng cǎi听采
 - tīng sòng听讼
 - huī wàng诙妄
 - chè tīng彻听
 - kě tīng shēng可听声
 - dǎn dà wàng wéi胆大妄为
 - móu tīng jì xíng谋听计行
 - xùn tīng讯听
 - qū wàng祛妄
 - tīng duàn听断
 - wú wàng zhī yōu无妄之忧
 - qǔ tīng曲听
 - tīng tǒng听筒
 - tīng nà听纳
 - zī yì wàng wéi姿意妄为
 - jí tīng极听
 - chān tīng觇听
 - wéi mìng shì tīng唯命是听
 - wēi yán sǒng tīng危言耸听
 - wàng qí妄其
 - wàng chén ér bài妄尘而拜
 - yàn shí wàng zhēn燕石妄珍
 - gǒu wàng苟妄
 - jī tīng缉听
 - cóng tīng从听
 - tīng zǐ听子
 - wàng qiú妄求
 
