词典王土	
	王土
词语解释
王土[ wáng tǔ ]
⒈ 天子的土地。
引证解释
⒈ 天子的土地。
引《诗·小雅·北山》:“溥天之下,莫非王土。”
郑玄 笺:“此言王之土地广矣。”
唐 杜甫 《八哀诗·赠司空王公司礼》:“恐惧禄位高,悵望王土窄。”
元 黄溍 《送王傅朋静江教授》诗之一:“炎风朔雪皆王土,未觉青春雨露偏。”
清 查慎行 《亢旱苦吟》之二:“陋邦亦王土,徵发当此际。”
			相关词语
		
	- sī tǔ思土
 - wáng shì zhēn王世贞
 - tǔ bāng土帮
 - kōng wáng fó空王佛
 - jī tǔ chéng shān积土成山
 - tǔ zhù土箸
 - tǔ gěng土梗
 - mín qíng tǔ sú民情土俗
 - zhuì tǔ赘土
 - lóng wáng yé龙王爷
 - wáng dōu王都
 - lún wáng轮王
 - tiān wáng táng天王堂
 - cháng wáng长王
 - wáng jī王基
 - wáng tǒng王统
 - yán wáng zhàng阎王账
 - tǔ bāng土邦
 - wáng zhēn王祯
 - pǔ tiān shuài tǔ普天率土
 - wáng dù王度
 - wáng dān fèng王丹凤
 - láng tǔ狼土
 - tǔ wéi zǐ土围子
 - guó tǔ国土
 - jí diàn wáng吉佃王
 - wēi wáng危王
 - shè zhèng wáng摄政王
 - jū máo tāo tǔ苴茅焘土
 - tǔ ǒu rén土偶人
 
