词典违指
违指
词语解释
违指[ wéi zhǐ ]
⒈ 违背意旨。
引证解释
⒈ 违背意旨。
引宋 王安石 《与程公辟书》:“平字韵诗,不敢违指,聊供一笑。集古句亦勉副来喻,不足传示也。”
相关词语
- xiān yì chéng zhǐ先意承指
- zhǐ yí指宜
- zhǐ lùn指论
- zhǐ zī指訾
- lài hàn zhǐ tóu癞汉指头
- cuò wéi错违
- wéi yǎng违养
- qiān rén suǒ zhǐ千人所指
- zhǐ zhí指摭
- è bì niè zhǐ扼臂啮指
- jiè zhǐ戒指
- fàn zhǐ泛指
- fā shàng zhǐ guàn发上指冠
- lún zhǐ轮指
- wéi xīn zhī lùn违心之论
- zhǐ bó指驳
- zhǐ jié指节
- zhǐ dōng shuō xī指东说西
- wéi wán违玩
- yí zhǐ fēng shǐ颐指风使
- bān zhǐ扳指
- zhǐ rì shì xīn指日誓心
- zhǐ gòng指供
- zhǐ shù hán shù指数函数
- shèng zhǐ盛指
- wéi náo违挠
- tiáo zhǐ条指
- liù zhǐ六指
- shì yǔ xīn wéi事与心违
- zhǐ qiáo指桥