词典乡兵
乡兵
词语解释
乡兵[ xiāng bīng ]
⒈ 古代地方武装。始于西魏、北周,由大都督或仪同统领,居于本乡。其后历代有之。
引证解释
⒈ 古代地方武装。始于 西魏、北周,由大都督或仪同统领,居于本乡。其后历代有之。
引《隋书·张奫传》:“高祖 作相,授大都督,领乡兵。”
《宋史·兵志四》:“乡兵者,选自户籍,或土民应募,在所团结训练,以为防守之兵也。”
《清史稿·兵志四》:“乡兵始自 雍 乾,旋募旋散,初非经制之师……各省举办团练,有驻守地方者,有随营征勦者。”
相关词语
- xiū bīng休兵
- wú hé xiāng无何乡
- xiāng qīn乡亲
- xiāng chéng乡程
- dòu bīng斗兵
- jié róng zhì bīng诘戎治兵
- xiāng suì乡遂
- jǐng bīng警兵
- zú bīng足兵
- xiāng dì乡地
- bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
- xì bīng戏兵
- quán mín jiē bīng全民皆兵
- àn bīng bù jǔ按兵不举
- bīng fáng兵房
- yuàn yòu bīng苑囿兵
- qiǎn bīng diào jiàng遣兵调将
- yá bīng牙兵
- xíng bīng liè zhèn行兵列阵
- máo hú lú bīng毛胡芦兵
- zǔ xiāng祖乡
- zhōng zhí bīng中直兵
- lín lǐ xiāng dǎng邻里乡党
- bīng wù兵务
- áo bīng鏖兵
- bīng xiàng兵象
- bīng jiàn兵谏
- xiāng qīn lǐ dào乡亲里道
- yì bīng醳兵
- zhàng xiāng瘴乡