词典相并	
	相并
词语解释
相并[ xiāng bìng ]
⒈ 并排;并列。
引证解释
⒈ 并排;并列。
引唐 朱庆馀 《宫词》:“寂寂花时闭院门,美人相并立琼轩。”
宋 范成大 《偶题》诗:“蕉心榴萼俱无赖,要与春衫相并红。”
国语辞典
相并[ xiāng bìng ]
⒈ 相互兼并。
引《三国演义·第一四回》:「术闻之,必怒而攻备,公乃明诏刘备讨袁术。两边相并,吕布必生异心。」
			相关词语
		
	- fǔ chē xiāng yī辅车相依
 - bìng qiě并且
 - kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
 - miè xiāng灭相
 - xiāng xùn相逊
 - jiān shōu bìng lù兼收并录
 - jiān shōu bìng cǎi兼收并采
 - ròu bó gǔ bìng肉薄骨并
 - wō nāng xiāng窝囊相
 - zhào xiàng jī照相机
 - shì xiàng世相
 - mò bù xiāng guān漠不相关
 - xiāng mí相靡
 - shèng xiāng圣相
 - dì xiāng递相
 - bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
 - míng shí xiāng fú名实相符
 - xiāng rěn wèi guó相忍为国
 - xiāng mó相磨
 - xiāng piān相偏
 - tán guān xiāng qìng弹冠相庆
 - xiāng yé相爷
 - yú xiāng愚相
 - jǐ shī xiāng diào虮虱相吊
 - yǐ lǐ xiāng dài以礼相待
 - dǐng xiāng顶相
 - xiāng líng相凌
 - wú xiāng gān无相干
 - bìng tūn并吞
 - kuí mén xiāng揆门相
 
