词典乡场
乡场
词语解释
乡场[ xiāng chǎng ]
⒈ 科举时代的乡试考场。
引证解释
⒈ 科举时代的乡试考场。
引《再生缘》第十四回:“乡场得中还犹可,名落 孙山 怎处分。”
⒉ 指农村集镇或集市。
引艾芜 《暮夜行》:“光头浅发的军官又紧跟着问:‘他在啥地方的?’‘ 太和场。’这是 薛福仁 住的那个乡场, 李百星 顺口讲了出来,作为他的回答。”
沈从文 《新湘行记》:“近来因开放农村副业物资交流,附近二十里乡村趁乡场和到州上做小买卖的人,也日益增多。”
相关词语
- wú hé xiāng无何乡
- xiāng qīn乡亲
- xiāng chéng乡程
- zhuān chǎng专场
- xiāng suì乡遂
- xiāng dì乡地
- qiè chǎng怯场
- zǔ xiāng祖乡
- diàn chǎng xiàn电场线
- lín lǐ xiāng dǎng邻里乡党
- duàn chǎng断场
- xiāng qīn lǐ dào乡亲里道
- zhàng xiāng瘴乡
- zhèng chǎng正场
- xiāng yuàn乡愿
- jǔ rù cháng沮洳场
- niǎo xiāng鸟乡
- huán xiāng tuán还乡团
- bāng chǎng ér帮场儿
- yú xiāng渔乡
- sāo chǎng骚场
- yuàn chǎng院场
- xiāng sì乡寺
- xiāng qū zhī yì乡曲之意
- shì chǎng xìn xī市场信息
- ǎi zǐ guān cháng矮子观场
- zhù mù cháng贮木场
- mù chǎng墓场
- féng chǎng zuò qù逢场作趣
- xiāng jǔ乡举