词典乡井	
	乡井
词语解释
乡井[ xiāng jǐng ]
⒈ 乡里;家乡。
英native place;
引证解释
⒈ 家乡。
引唐 崔峒 《酬李补阙雨中寄赠》诗:“白髮还乡井,微官有子孙。”
明 谢谠 《四喜记·催赴春闱》:“若成名,便还乡井。”
秦牧 《向祖国》:“有的人远走国外的时候,要带一包乡井的土藏在自己身旁。”
⒉ 指同乡的人。
引清 梁章鉅 《归田琐记·黄忠端公》:“酒以合欢,今乡井相聚,小饮可乎?”
国语辞典
乡井[ xiāng jǐng ]
⒈ 家乡、故乡。宋·苏轼〈清远舟中寄耘老〉诗:「清远聊为泛宅行,一梦分明堕乡井。」也作「乡国」、「乡关」。
			相关词语
		
	- wàng xiāng tái望乡台
 - yān zhī jǐng胭脂井
 - xiāng yuán乡原
 - lí xiāng jù离乡聚
 - mèi xiāng魅乡
 - jǐng guǒ井椁
 - gào lǎo huán xiāng告老还乡
 - piāo xiāng飘乡
 - mí xiāng迷乡
 - chōng chōng jǐng jǐng舂舂井井
 - xiāng bà乡坝
 - wài xiāng外乡
 - tóng xiāng同乡
 - xiāng zhuàn乡馔
 - jǐng gāng shān井冈山
 - xiāng huì乡会
 - sāi jǐng yí zào塞井夷灶
 - guǎn jǐng管井
 - jǐng jiù qīn cāo井臼亲操
 - liào jǐng廖井
 - jǐng xíng kǒu井陉口
 - xiāng yǒu乡友
 - rǔ jǐng辱井
 - wàng xiāng guǎn望乡馆
 - chuān jǐng dé rén穿井得人
 - jǐng shù井树
 - wú hé xiāng无何乡
 - xiāng qīn乡亲
 - xiāng chéng乡程
 - jǐng xiè bù shí井渫不食
 
