词典相恋	
	相恋
词语解释
相恋[ xiāng liàn ]
⒈ 互相依恋。
⒉ 指男女相爱。
引证解释
⒈ 互相依恋。
引汉 严遵 《道德指归论·善为道者》:“男女不相好,父子不相恋。”
《后汉书·姜肱传》:“及各娶妻,兄弟相恋,不能别寑。”
⒉ 指男女相爱。
引鲁迅 《二心集·上海文艺之一瞥》:“这时新的才子+佳人小说便又流行起来,但佳人已是良家女子了,和才子相悦相恋,分拆不开。”
国语辞典
相恋[ xiāng liàn ]
⒈ 男女彼此爱慕。
例如:「他们相恋已有五年,打算明年结婚。」
			相关词语
		
	- fǔ chē xiāng yī辅车相依
 - kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
 - miè xiāng灭相
 - xiāng xùn相逊
 - wō nāng xiāng窝囊相
 - liú liàn留恋
 - zhào xiàng jī照相机
 - shì xiàng世相
 - mò bù xiāng guān漠不相关
 - xiāng mí相靡
 - shèng xiāng圣相
 - dì xiāng递相
 - bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
 - míng shí xiāng fú名实相符
 - xiāng rěn wèi guó相忍为国
 - xiāng mó相磨
 - xiāng piān相偏
 - tán guān xiāng qìng弹冠相庆
 - xiāng yé相爷
 - yú xiāng愚相
 - rè liàn热恋
 - jǐ shī xiāng diào虮虱相吊
 - yǐ lǐ xiāng dài以礼相待
 - dǐng xiāng顶相
 - xiāng líng相凌
 - wú xiāng gān无相干
 - chū liàn初恋
 - kuí mén xiāng揆门相
 - xiāng bèi相悖
 - guà liàn挂恋
 
