词典相授	
	相授
词语解释
相授[ xiāng shòu ]
⒈ 互相授受。
⒉ 相传授。
引证解释
⒈ 互相授受。
引《礼记·内则》:“男不言内,女不言外,非祭非丧,不相授器。其相授,则女受以篚。”
⒉ 相传授。
引晋 袁宏 《后汉纪·顺帝纪下》:“弟子以次相授,鲜有覩其面者。”
《景德传灯录·商那和修》:“昔 如来 以无上法眼藏付嘱 伽叶 展转相授而至於我。”
			相关词语
		
	- fǔ chē xiāng yī辅车相依
 - shòu yǔ授与
 - kǒu kǒu xiāng chuán口口相传
 - miè xiāng灭相
 - xiāng xùn相逊
 - wō nāng xiāng窝囊相
 - zhào xiàng jī照相机
 - shì xiàng世相
 - mò bù xiāng guān漠不相关
 - xiāng mí相靡
 - shèng xiāng圣相
 - dì xiāng递相
 - bīng róng xiāng jiàn兵戎相见
 - míng shí xiāng fú名实相符
 - xiāng rěn wèi guó相忍为国
 - xiāng mó相磨
 - xiāng piān相偏
 - tán guān xiāng qìng弹冠相庆
 - xiāng yé相爷
 - yú xiāng愚相
 - jǐ shī xiāng diào虮虱相吊
 - yǐ lǐ xiāng dài以礼相待
 - dǐng xiāng顶相
 - xiāng líng相凌
 - wú xiāng gān无相干
 - kuí mén xiāng揆门相
 - xiāng bèi相悖
 - shòu zhí授职
 - hán shǐ xiāng gōng函矢相攻
 - zhèng xiāng正相
 
