词典闲土
闲土
词语解释
闲土[ xián tǔ ]
⒈ 无主的荒地。
引证解释
⒈ 无主的荒地。参见“閒田”。
引清 黄六鸿 《福惠全书·清丈总论》:“若夫为民私耕閒土以行清丈,非欲为增田裕课之举乎?”
相关词语
- sī tǔ思土
- tǔ bāng土帮
- ān xián zì zài安闲自在
- xián wèi闲位
- jī tǔ chéng shān积土成山
- xián qù闲趣
- tǔ zhù土箸
- tǔ gěng土梗
- mín qíng tǔ sú民情土俗
- zhuì tǔ赘土
- xián xìn闲衅
- xián yǔ闲语
- xián piān闲篇
- tǔ bāng土邦
- xián yōu yōu闲悠悠
- pǔ tiān shuài tǔ普天率土
- xián shū闲淑
- láng tǔ狼土
- tǔ wéi zǐ土围子
- guó tǔ国土
- xián chán闲廛
- jū máo tāo tǔ苴茅焘土
- xián sǎn闲散
- xián jiāo闲焦
- tǔ ǒu rén土偶人
- xián bù róng lì闲不容砺
- cùn tǔ chǐ jīn寸土尺金
- tǔ yí土仪
- xiē xián歇闲
- kāi jiāng pì tǔ开疆辟土