词典夏阳
夏阳
词语解释
夏阳[ xià yáng ]
⒈ 夏季的阳光。
引证解释
⒈ 夏季的阳光。
引《新唐书·李中敏传》:“雨不时降,夏阳骄愆,苗欲槁枯。”
相关词语
- qīng yáng清阳
- xià wán chún夏完淳
- yáng pèi阳辔
- xiāo xià消夏
- yǐng yáng shū颍阳书
- duān yáng端阳
- líng yáng灵阳
- yáng wù阳物
- shuǐ yáng水阳
- zǐ yáng zhēn rén紫阳真人
- luò yáng tián洛阳田
- zhù xià蛀夏
- zǒu yáng走阳
- lǐ yáng李阳
- yuè yáng栎阳
- qīng xià清夏
- yáng jué阳爵
- yáng guān dào阳关道
- xī yáng西阳
- yáng bīng阳冰
- ān yáng lǐ安阳李
- hàn yáng jiāng汉阳江
- yáng bīn阳滨
- hé yáng qiáo河阳桥
- xià hóu夏侯
- yáng tóng阳童
- yíng xià迎夏
- zhū xià诸夏
- yī yáng lái fù一阳来复
- huáng nóng yú xià黄农虞夏