词典邪风	
	邪风
词语解释
邪风[ xié fēng ]
⒈ 中医指伤人致病之风。
⒉ 缺乏根据的消息。
⒊ 不健康的风气。
引证解释
⒈ 中医指伤人致病之风。
引《云笈七籤》卷三六:“善其术者,可以攻遣百病,消逐邪风及中恶。”
⒉ 缺乏根据的消息。
引《西游记》第三九回:“八戒 道:‘师父莫信他。他原説不用过阴司,阳世间就能医活,方见手段哩。’那长老信邪风,又念紧箍儿咒,慌得 行者 满口招承。”
⒊ 不健康的风气。
例如:顶住邪风,发扬正气。
			相关词语
		
	- xié mó wāi dào邪魔歪道
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - qiān xié愆邪
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - qū xié祛邪
 - jié xié结邪
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - shén fēng神风
 
