词典腥风	
	腥风
词语解释
腥风[ xīng fēng ]
⒈ 腥臭之风。亦喻凶残的气氛。
引证解释
⒈ 腥臭之风。亦喻凶残的气氛。
引唐 韩愈 《叉鱼招张功曹》诗:“血浪凝犹沸,腥风远更飘。”
宋 陆游 《龙洞》诗:“想当蟠蛰未奋时,腥风逼人云触石。”
明 刘基 《沁园春》词:“奈狐狸夜啸,腥风满地,蛟螭昼舞,平陆成江。”
清 黄遵宪 《春夜招乡人饮》诗:“天地黑如盘,腥风吹雨血。”
国语辞典
腥风[ xīng fēng ]
⒈ 带有血腥味的风。
引唐·韩愈〈叉鱼招张功曹〉诗:「血浪凝犹沸,腥风远更飘。」
宋·陆游〈龙洞〉诗:「想当蟠蛰未奋时,腥风逼人云触石。」
			相关词语
		
	- lín fēng yù shù临风玉树
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - yún chē fēng mǎ云车风马
 - shùn fēng chě fān顺风扯帆
 - hēi xīng shì黑腥事
 - zhèng gōng fēng郑公风
 - diāo fēng刁风
 - bié yǒu fēng qù别有风趣
 - xuè fēng ròu yǔ血风肉雨
 - fēng chén风尘
 - qīng fēng gāo jié清风高节
 - fù shān zhú xīng附膻逐腥
 - tiě xīng铁腥
 - shén fēng神风
 - fēng mào风貌
 
