词典杏花风	
	杏花风
词语解释
杏花风[ xìng huā fēng ]
⒈ 清明前后杏花开放时的风;春风。
⒉ 词牌名。《杏花天》的别名。
引证解释
⒈ 清明前后杏花开放时的风;春风。
引唐 羊士谔 《野望》诗之一:“萋萋麦陇杏花风,好是行春野望中。”
元 汤式 《望远行·四景题情》曲:“杏花风习习暖透窗纱,眼巴巴顒望他。”
清 李经钰 《阙题》诗:“暄晴已报杏花风,忽讶 尧 年鹤语同。”
⒉ 词牌名。 《杏花天》的别名。
引清 陈廷敬 等《词谱·杏花天》:“﹝《杏花天》﹞ 辛弃疾 词名《杏花风》。此调微近《端正好》。”
			相关词语
		
	- rě cǎo niān huā惹草粘花
 - lín fēng yù shù临风玉树
 - yá huā牙花
 - shùn fēng shǐ duò顺风使舵
 - yǐn lù cān fēng饮露餐风
 - shuǎ huā tán耍花坛
 - hán fēng zǐ寒风子
 - fēng gāo风高
 - xìng shāng杏殇
 - xìng huáng杏黄
 - huā shēng yóu花生油
 - biàn fēng便风
 - fēng rén风人
 - huā míng liǔ àn花明柳暗
 - dà fēng shī大风诗
 - fú fēng jiàng zhàng扶风绛帐
 - tuán huā cù jǐn团花簇锦
 - bēi fēng悲风
 - fēng mù hán bēi风木含悲
 - huā zhǒng花冢
 - láng fēng cén阆风岑
 - shí yóu fēng石尤风
 - huā jì花罽
 - liàng huā xìn晾花信
 - wàng fēng chéng zhǐ望风承旨
 - guǒ méi huā裹梅花
 - lì wǎn tuí fēng力挽颓风
 - gǔ fēng谷风
 - yún yǒng fēng fēi云涌风飞
 - jīng huā京花
 
