词典喧争	
	喧争
词语解释
喧争[ xuān zhēng ]
⒈ 吵闹争夺。
引证解释
⒈ 吵闹争夺。
引唐 杜甫 《秋日夔府咏怀一百韵》:“富贵空迴首,喧争懒著鞭。”
			相关词语
		
	- zhēng xióng争雄
 - lóng zhēng hǔ dòu龙争虎斗
 - kàng zhēng抗争
 - niú lǐ dǎng zhēng牛李党争
 - bǎi jiā zhēng míng百家争鸣
 - mán zhēng chù dòu蛮争触斗
 - zhēng qí争奇
 - zhēng qí争棋
 - zhēng fēng chī cù争锋吃醋
 - zhēng zhāng争张
 - xuān hū喧呼
 - lóng zhēng hǔ dòu龙争虎鬪
 - bì xuān避喧
 - quǎn tù zhī zhēng犬兔之争
 - zuò xuān作喧
 - zhēng chǎo争吵
 - gòu zhēng构争
 - zhēng lì争立
 - zhēng xiē zǐ争些子
 - zhēng yī kǒu qì争一口气
 - gǔ chuī xuān tián鼓吹喧阗
 - xuān bīn duó zhǔ喧宾夺主
 - sǐ zhēng死争
 - zhēng liè争烈
 - zhēng biāo争标
 - hào ràng bù zhēng好让不争
 - zhēng xiē ér争些儿
 - zhēng xīn争心
 - zhēng qù争趣
 - zhēng xiàng争向
 
