词典逊敏
逊敏
词语解释
逊敏[ xùn mǐn ]
⒈ 谦虚奋勉。
⒉ 恭顺敏捷。
引证解释
⒈ 谦虚奋勉。
引《荀子·修身》:“端慤顺弟,则可谓善少者矣。加好学逊敏焉,则有钧无上,可以为君子者矣。”
明 李东阳 《初开经筵谢宴赉表》:“盖自 虞 廷阐精一之传, 商 宗承逊敏之戒。辟雍拜老,礼重於 汉 家;崇政説书,官专於 宋 代。”
⒉ 恭顺敏捷。
引《吕氏春秋·士容》:“客有见 田駢 者。被服中法,进退中度,趋翔闲雅,辞令逊敏。”
高诱 注:“逊,顺也;敏,材也。”
相关词语
- bó mǐn博敏
- nè yán mǐn xíng讷言敏行
- sù mǐn夙敏
- mǐn ruì敏锐
- mǐn jí敏疾
- wáng shí mǐn王时敏
- xùn shùn逊顺
- mǐn xiù敏秀
- mǐn kuò敏括
- mǐn zhì敏智
- mǐn mào敏茂
- tōng mǐn通敏
- guò mǐn过敏
- xiāng xùn相逊
- mǐn duì敏对
- háo wú xùn sè毫无逊色
- hóng mǐn弘敏
- zhēn xùn贞逊
- mǐn bó敏博
- jǐng mǐn警敏
- mǐn gěi敏给
- xùn zhì shí mǐn逊志时敏
- mǐn xíng敏行
- huá mǐn华敏
- xùn cháo逊朝
- xùn shì逊事
- mǐn biàn敏辨
- shén mǐn神敏
- míng mǐn明敏
- xùn tǐ逊体