词典阳城	
	阳城
词语解释
阳城[ yáng chéng ]
⒈ 春秋时楚国贵族的封邑。
⒉ 古城楼名。
⒊ 山名。
引证解释
⒈ 春秋 时 楚国 贵族的封邑。
引《文选·宋玉<登徒子好色赋>》:“嫣然一笑,惑 阳城,迷 下蔡。”
李善 注:“阳城、下蔡,二县名,盖 楚 之贵介公子所封,故取以喻焉。”
唐 李商隐 《无题》诗:“春风自共何人笑?枉破 阳城 十万家。”
⒉ 古城楼名。
引《文选·左思<蜀都赋>》:“结 阳城 之延阁,飞观榭乎云中。”
刘逵 注:“阳城,蜀 门名也。”
⒊ 山名。参阅 清 顾祖禹 《读史方舆纪要·河南府·登封县》。
引《左传·昭公四年》:“四岳、 三涂、阳城、大室、荆山、中南,九州之险也。”
杨伯峻 注:“古 阳城 在今 河南 登封县 东南,俗名曰 城山岭。”
			相关词语
		
	- qīng yáng清阳
 - chéng shǒu城守
 - yáng pèi阳辔
 - yǐng yáng shū颍阳书
 - duān yáng端阳
 - bǎn chéng zhǔ kǒu板城渚口
 - wéi chéng维城
 - yán chéng shì盐城市
 - líng yáng灵阳
 - chéng guō城郭
 - yáng wù阳物
 - shuǐ yáng水阳
 - fú róng chéng芙蓉城
 - shèng chéng圣城
 - zǐ yáng zhēn rén紫阳真人
 - luò yáng tián洛阳田
 - zǒu yáng走阳
 - lǐ yáng李阳
 - bēng chéng崩城
 - chéng xù城洫
 - yuè yáng栎阳
 - děng jià lián chéng等价连城
 - yáng jué阳爵
 - yán chéng严城
 - yáng guān dào阳关道
 - xī yáng西阳
 - yáng bīng阳冰
 - ān yáng lǐ安阳李
 - hàn yáng jiāng汉阳江
 - yáng bīn阳滨
 
