词典洋风	
	洋风
词语解释
洋风[ yáng fēng ]
⒈ 和风。洋,通“祥”。祥和。
引证解释
⒈ 和风。洋,通“祥”。祥和。
引汉 王充 《论衡·状留》:“故夫转沙石者,湍瀨也;飞毛芥者,猋风也。恬水,沙石不转;洋风,毛芥不动。”
			相关词语
		
	- chūn fēng dé yì春风得意
 - sā fēng撒风
 - lín xià fēng dù林下风度
 - fēng dù风度
 - fēng liú jiā shì风流佳事
 - suí fēng tuó随风柁
 - suí fēng随风
 - cū fēng bào yǔ粗风暴雨
 - yáng yín洋银
 - háo fēng豪风
 - bái yáng yáng白洋洋
 - yáng shuì洋税
 - hàn yáng jiāng汉洋江
 - fēng tà风榻
 - xuàn fēng cè zi旋风册子
 - fēng yàn风艳
 - fēng wàng风望
 - xī xī běi fēng吸西北风
 - guān huà tīng fēng观化听风
 - fēng wèn风问
 - fēng kē风珂
 - xī fēng cán zhào西风残照
 - chūn fēng春风
 - fēng sú风俗
 - chāng hé fēng昌盍风
 - wén fēng ér xīng闻风而兴
 - fēng xù风緖
 - biàn fēng wǔ rùn抃风儛润
 - yǎn bái yáng yáng眼白洋洋
 - yún dàn fēng qīng云淡风轻
 
