词典阳天
阳天
词语解释
阳天[ yáng tiān ]
⒈ 东南之天。九天之一。
引证解释
⒈ 东南之天。九天之一。
引《吕氏春秋·有始》:“东南曰阳天,其星张、翼、軫。”
高诱 注:“东南,木之季也,将即太阳,纯乾用事,故曰阳天。”
相关词语
- tiān bù天篰
- qíng tiān jià hǎi檠天架海
- qīng yáng清阳
- hàn tiān zhèn dì撼天震地
- rén dìng shèng tiān人定胜天
- qí tiān hóng fú齐天洪福
- tiān yā天呀
- yáng pèi阳辔
- shòu mìng yú tiān受命于天
- bái bǎn tiān zǐ白版天子
- lù tiān露天
- yǐng yáng shū颍阳书
- duān yáng端阳
- tiān jīn kuài bǎn天津快板
- yī yè tiān一夜天
- líng yáng灵阳
- péng tiān鹏天
- sè dǎn rú tiān色胆如天
- tiān píng dì chéng天平地成
- tiān wáng táng天王堂
- tiān qū天区
- yáng wù阳物
- tōng tiān méi通天眉
- shuǐ yáng水阳
- tiān jiǎ yīn yuán天假因缘
- fā hǎn lián tiān发喊连天
- zǐ yáng zhēn rén紫阳真人
- luò yáng tián洛阳田
- lòu xiè tiān jī漏泄天机
- jiāng tiān jiù dì将天就地