词典园丁	
	园丁
词语解释
园丁[ yuán dīng ]
⒈ 园夫。专门从事园艺的劳动者。
英gardener;
⒉ 现多比喻小学教师。
英teacher in primary school;
引证解释
⒈ 专门从事园艺的劳动者。
引宋 陆游 《秋晚村舍杂咏》:“园丁种冬菜,邻女卖秋茶。”
元 马臻 《西湖春日壮游即事》诗之十三:“园丁花木巧桮棬,万紫千红簇綺筵。”
清 允禧 《灌花》诗:“园丁汲井栏,时时自灌溉。”
⒉ 今亦常喻指教育工作者。
引柳仲甫 《园丁之歌》:“好花要靠园丁育。”
国语辞典
园丁[ yuán dīng ]
⒈ 管理园圃培植花木的人。
引宋·陆游〈咸虀十韵〉:「园丁无事卧曝日,弃叶狼籍堆空廊。」
			相关词语
		
	- shì dīng侍丁
 - dīng gōng téng丁公藤
 - dīng qióng丁穷
 - zào dīng灶丁
 - bái dīng白丁
 - lú dīng芦丁
 - yì yuán义园
 - cí yuán词园
 - jiān dīng兼丁
 - dīng kuài丁快
 - fāng shū yuán芳蔬园
 - dīng chén丁沉
 - dīng yáo丁徭
 - dīng shì sù丁氏粟
 - lěng dīng dīng冷丁丁
 - dàn dīng蛋丁
 - huá lín yuán华林园
 - mài zhuàng dīng卖壮丁
 - zào xíng yuán yì造型园艺
 - dīng zǐ丁子
 - pín dīng贫丁
 - dōng yuán东园
 - nóng dīng农丁
 - dīng fù丁赋
 - xiāng yuán香园
 - yuán kè园客
 - lú yuán庐园
 - suān dīng酸丁
 - xǔ dīng mǎo许丁卯
 - dīng kēng丁坑
 
