词典雨打风吹
雨打风吹
词语解释
雨打风吹[ yǔ dǎ fēng chuī ]
⒈ 指风雨的侵害。
引证解释
⒈ 指风雨的侵害。参见“风吹雨打”。
引宋 范成大 《春晚偶题》诗:“寂寥春事冷於秋,雨打风吹断送休。”
清 郑燮 《道情》之六:“醉倒在迴廊古庙,一凭他雨打风吹。”
许地山 《缀网劳蛛·换巢鸾凤》:“人地话雨打风吹会将世界变,果然你一来到就把锦绣装饰满园。”
国语辞典
雨打风吹[ yǔ dǎ fēng chuī ]
⒈ 遭受风雨的吹拂击打。宋·范成大〈春晚偶题〉诗:「寂寥春事冷于秋,雨打风吹断送休。」也作「风吹雨打」。
相关词语
- xí fēng习风
- xíng yǔ行雨
- dǎ zhú cù打竹簇
- bī dǎ逼打
- lù huā fēng xù露花风絮
- yú dǎ huā鱼打花
- yí fēng chóng jiào移风崇教
- dǎ jiǎn打裥
- yún shōu yǔ sàn云收雨散
- mài fēng liú卖风流
- fēng mǐ yī shí风靡一时
- tǎo shùn fēng讨顺风
- dǎ zhāi打斋
- shǒu fēng守风
- qīng fēng liǎng xiù清风两袖
- fēng shī风湿
- qiáng fēng qíng强风情
- zhú fēng竹风
- fēng wēi风威
- dàn yǔ qiāng lín弹雨枪林
- bā jié fēng八节风
- chūn fēng hé qì春风和气
- fēng cuò风措
- fēng zhàng风障
- fēng zhǒu风帚
- kāi fēng开风
- chuī shēng miào吹笙庙
- xiǎo yǔ小雨
- dǎ gēn tou打跟头
- xiàn zhōng fú dǎ现钟弗打