词典月明	
	月明
词语解释
月明[ yuè míng ]
⒈ 月光明朗。
⒉ 指月亮;月光。
引证解释
⒈ 月光明朗。
引唐 白居易 《崔十八新池》诗:“见底月明夜,无波风定时。”
元 袁士元 《和嵊县梁公辅夏夜泛东湖》:“小桥夜静人横笛,古渡月明僧唤舟。”
《水浒传》第九回:“两个教头在月明地上交手。”
⒉ 指月亮;月光。
引唐 李益 《从军北征》诗:“磧里征人三十万,一时回向月明看。”
明 寓山居士 《鱼儿佛》第一出:“白苹红蓼緑簑衣,青海滩头一钓磯。只恐夜静水寒鱼不饵,满船空载月明归。”
			相关词语
		
	- cōng míng zhì huì聪明智慧
 - chǔ míng储明
 - míng rì明日
 - yuè lìng月令
 - wú míng wú yè无明无夜
 - huā míng liǔ àn花明柳暗
 - míng qiāng àn jiàn明枪暗箭
 - yuè jiǎo月皎
 - shēn míng申明
 - shèng míng盛明
 - yuè yú月鱼
 - bái yuè白月
 - sān yuè jiē三月街
 - qì míng tóu àn弃明投暗
 - jìn wèi shēng míng近卫声明
 - bīn jiàn rì yuè宾餞日月
 - míng huǒ明伙
 - quē yuè zài yuán缺月再圆
 - míng yǎn hàn明眼汉
 - gāo míng fù rén高明妇人
 - dú jiàn zhī míng独见之明
 - míng shì明誓
 - shén míng神明
 - shǎng fá xìn míng赏罚信明
 - yuè dǐ月底
 - míng xuǎn明选
 - míng huì明慧
 - jī yuè稘月
 - qū zhì shén míng祛治神明
 - míng jìng明静
 
