词典长亲
长亲
词语解释
长亲[ zhǎng qīn ]
⒈ 行辈较尊的亲眷。
英elder relative;
引证解释
⒈ 亲族中辈分高的长者。
引《左传·昭公十九年》:“今又丧我先大夫 偃(駟偃 ),其子幼弱,其一二父兄惧队宗主,私族于谋而立长亲。”
杜预 注:“于私族之谋,宜立亲之长者。”
《儒林外史》第二二回:“牛姑爷,我至不济,也是你的舅丈人,长亲。”
国语辞典
长亲[ zhǎng qīn ]
⒈ 有亲属关系的长辈。
引《儒林外史·第三回》:「比如我这行事里都是些正经有脸面的人,又是你的长亲,你怎敢在我们跟前妆大?」
相关词语
- sī qīn缌亲
- qīn zhì亲炙
- xiāng qīn乡亲
- cóng cháng jì jiào从长计较
- shí qīn jiǔ juàn十亲九眷
- qīn biǎo亲表
- xiào duǎn liàng cháng校短量长
- cháng shòu miàn长寿面
- cháng chà长差
- qīn miào亲庙
- cháng piān dà lùn长篇大论
- cháng kuí长逵
- cùn yǒu suǒ cháng寸有所长
- cháng nián长年
- yí qīn遗亲
- cháng lǜ长率
- qīn rǔ亲辱
- qīn xiá亲狎
- cháng zhuó长彴
- jǔ mù wú qīn举目无亲
- cháng jiū jiū长赳赳
- shí qīn jiǔ gù十亲九故
- cháng wáng长王
- sān cháng sì duǎn三长四短
- huáng qīn皇亲
- pái cháng牌长
- yǐn mǎ cháng jiāng饮马长江
- qiān cháng千长
- sòng cháng sòng duǎn送长送短
- cháng mài长迈