词典正辰
正辰
词语解释
正辰[ zhèng chén ]
⒈ 犹正日。与邪辰、邪时相对。古以时辰占察来者之善恶。
引证解释
⒈ 犹正日。与邪辰、邪时相对。古以时辰占察来者之善恶。
引《汉书·翼奉传》:“平昌侯 比三来见臣,皆以正辰加邪时。辰为客,时为主人,以律知人情。”
颜师古 注:“孟康 曰:‘谓乙丑之日也,丑为正日,加未而来为邪时。’ 晋灼 曰:‘以上占推之,南方巳午、西方酉戌、东北丑寅为正。’”
相关词语
- chén fàng shì辰放氏
- zhèng xiè正谢
- zhèng cǎi正采
- zhèng líng正零
- shuāng lù zhī chén霜露之辰
- shēng chén bā zì生辰八字
- tài chén泰辰
- zhèng qù正觑
- zhèng zuò正坐
- zhèng tǒng正统
- shǎo zhèng少正
- zhèng fǎn jiāo正反交
- zhèng miàn正面
- jí chén及辰
- zhèng nán kào běi正南靠北
- diǎn zhèng点正
- huǒ zhèng火正
- wéi zhèng zhī gòng惟正之供
- shuǐ zhèng水正
- dào zhèng道正
- zhèng tóu niáng zǐ正头娘子
- zhèng xiāng正相
- zhèng cháng正常
- bō zhèng拨正
- lì zhèng mén丽正门
- wǎn zhèng挽正
- zhèng nǚ正女
- tiáo zhèng条正
- zhèng chǎng正场
- chéng zhèng诚正