词典针孔	
	针孔
词语解释
针孔[ zhēn kǒng ]
⒈ 针刺的孔,或插钉、栓的孔。
英pinhole;
引证解释
⒈ 针尾引线的孔。
引晋 傅咸 《小语赋》:“邂逅有急相切逼,窜於针孔以自匿。”
《魏书·宣武灵皇后胡氏传》:“幸 西林园 法流堂,命侍臣射,不能者罚之,又自射针孔,中之。”
国语辞典
针孔[ zhēn kǒng ]
⒈ 被针刺过所留下的洞孔痕迹。
例如:「他因为长期注射药剂,手臂上满是针孔。」
			相关词语
		
	- kǒng zhào孔照
 - bǎi kǒng qiān chuāng百孔千疮
 - bì léi zhēn避雷针
 - zhēn zhēn cóng jí针针丛棘
 - chuān zhēn lóu穿针楼
 - liù àn kǒng mù六案孔目
 - dìng pán zhēn定盘针
 - zhēn má针麻
 - mó chǔ chéng zhēn磨杵成针
 - kǒng qiào孔窍
 - lì chū yī kǒng利出一孔
 - kǒng què shàn孔雀扇
 - dà zhèng fāng zhēn大政方针
 - kǒng jiǎ孔贾
 - yǎn kǒng xiǎo眼孔小
 - zhēn zhǐ针黹
 - zhēn lóu针楼
 - zhēn ài针艾
 - shuǐ dǐ lāo zhēn水底捞针
 - kǒng huái孔怀
 - yuán kǒng fāng mù圆孔方木
 - kǒng yuē孔约
 - shú miàn kǒng熟面孔
 - kǒng dòng孔洞
 - yī kǒng zhī jiàn一孔之见
 - xīn kǒng心孔
 - rèn zhēn纫针
 - chán yǎn kǒng馋眼孔
 - wēi yí kǒng shí威仪孔时
 - kǒng xiū孔修
 
