词典振缨	
	振缨
词语解释
振缨[ zhèn yīng ]
⒈ 犹弹冠。谓出仕。
⒉ 犹濯缨。谓隐遁。
引证解释
⒈ 犹弹冠。谓出仕。
引《晋书·周馥传》:“馥 振缨中朝,素有俊彦之称。”
⒉ 犹濯缨。谓隐遁。
引《文选·夏侯湛<东方朔画赞>》:“临世濯足,希古振缨。”
刘良 注:“临世而隐,如古之渔父濯足振缨也。言随时清浊,以隐於俗也。振,亦濯也。”
唐 钱起 《过曹钧隐居》诗:“济济振缨客,烟霄各致身。”
国语辞典
振缨[ zhèn yīng ]
⒈ 登仕。
引《晋书·卷六一·周浚传》:「馥振缨中朝,素有俊彦之称。」
《文选·陆机·赴洛诗二首之二》:「抚剑遵铜辇,振缨尽祇肃。」
⒉ 比喻心志高洁,超脱尘俗而隐居。
引《文选·夏侯湛·东方朔画赞》:「临世濯足,希古振缨。」
唐·钱起〈过曹钧隐居〉诗:「济济振缨客,烟霄各致身。」
			相关词语
		
	- zhèn bào振暴
 - zhèn mín yù dé振民育德
 - hú yīng鹄缨
 - zhèn gǔ振古
 - zhèn xī振锡
 - cháng yīng zài shǒu长缨在手
 - zhèn jì振祭
 - zhèn dǒng振董
 - zhèn zhèn振振
 - zhèn bīng shì lǚ振兵释旅
 - yīng ruí缨蕤
 - jīn shēng yù zhèn金声玉振
 - zhèn diào振掉
 - zhé gǎo zhèn luò折槁振落
 - yáng zhèn níng杨振宁
 - hài mù zhèn xīn骇目振心
 - yí zān jué yīng遗簪绝缨
 - yīng dǐng缨顶
 - yīng ruí zhī tú缨緌之徒
 - xiá zhèn yún cóng霞振云从
 - diāo yīng貂缨
 - yīng shòu缨绶
 - kuī yīng盔缨
 - yǐng zhèn颖振
 - gù yǒu zhèn dòng固有振动
 - yī yīng衣缨
 - yīng qíng缨情
 - zhèn xī振肸
 - zhēng yīng征缨
 - shī zhèn施振
 
