词典直讲	
	直讲
词语解释
直讲[ zhí jiǎng ]
⒈ 官名。辅助博士讲授经学。
引证解释
⒈ 官名。辅助博士讲授经学。
引《新唐书·百官志三》:“直讲四人,掌佐博士助教,以经术讲授。”
《续资治通鉴·宋太宗淳化五年》:“復以国子学为国子监,改讲书为直讲,从判学 李至 请也。”
国语辞典
直讲[ zhí jiǎng ]
⒈ 直接陈述或说明。
例如:「这件事情不妨直讲,省得大家胡乱猜测。」
⒉ 职官名。辅佐博士讲授经术。
引《新唐书·卷四八·百官志三》:「直讲四人,掌佐博士、助教以经术讲授。」
			相关词语
		
	- dēng jiǎng登讲
 - jiǎng chuán讲传
 - chéng zhí诚直
 - zhì hè zhí zāi志贺直哉
 - jiǎng xí suǒ讲习所
 - zhí jié le dāng直捷了当
 - gū zhí孤直
 - péng lài má zhí蓬赖麻直
 - zhí bǐ bǐ直笔笔
 - jiǎng xù讲序
 - wǔ zhí武直
 - chuí zhí miàn垂直面
 - zhí yán pàn duàn直言判断
 - jiǎng sēng讲僧
 - zhí shè直舍
 - zhí lú直庐
 - zhí yán qiē jiàn直言切谏
 - wǎng chǐ zhí xún枉尺直寻
 - zhí gěng gěng直梗梗
 - zhí xiàng直项
 - jiǎng tán讲谈
 - cháng zhí长直
 - biǎn zhí褊直
 - kè jiǎng课讲
 - zhí liú直馏
 - zhí bǎi wǔ zhū直百五铢
 - jiǎng mó讲劘
 - zhí shùn直顺
 - jiǎ zhí贾直
 - zhí dǐ直抵
 
