词典仲容	
	仲容
词语解释
仲容[ zhòng róng ]
⒈ 古代相传高阳氏八个有才德的人之一。
⒉ 晋阮咸的字。“竹林七贤”之一。
引证解释
⒈ 古代相传 高阳氏 八个有才德的人之一。参见“八愷”。
引《左传·文公十八年》:“昔 高阳氏 有才子八人:苍舒、隤敳、檮戭、大临、尨降、庭坚、仲容、叔达,齐圣广渊,明允篤诚,天下之民,谓之八愷。”
南朝 梁 刘峻 《辩命论》:“是使 浑敦、檮杌,踵武於 云臺 之上; 仲容、庭坚,耕耘於巖石之下。”
⒉ 晋 阮咸 的字。“竹林七贤”之一。
引南朝 宋 颜延之 《五君咏·阮始平》:“仲容 青云器,实禀生民秀。”
唐 杜甫 《示侄佐》诗:“嗣宗 诸子姪,早觉 仲容 贤。”
仇兆鳌 注引《晋书》:“阮咸,字 仲容,籍 之姪。”
明 何景明 《送范以载之南京》诗:“曾陪竹林醉,今识 仲容 才。”
			相关词语
		
	- yóu róng游容
 - zhàn róng战容
 - zàn bù róng kǒu赞不容口
 - huí róng回容
 - xǔ róng许容
 - róng tǐ容体
 - yì bù qǔ róng义不取容
 - jīn róng矜容
 - miàn róng面容
 - zhòng yù仲豫
 - xíng róng行容
 - xiāng bó zhòng相伯仲
 - shuǐ róng水容
 - qiū róng秋容
 - tōu mèi qǔ róng偷媚取容
 - xiào róng笑容
 - chūn róng春容
 - róng tài容态
 - dào dà mò róng道大莫容
 - xī róng奚容
 - róng shì容贳
 - chěng róng逞容
 - zhòng mǎi rén仲买人
 - tiān dì bù róng天地不容
 - xián bù róng lì闲不容砺
 - sù róng宿容
 - róng měi容美
 - róng kuān容寛
 - xián bù róng lǚ闲不容缕
 - yān róng烟容
 
