词典竹干
竹干
词语解释
竹干[ zhú gàn ]
⒈ 竹箭。
引证解释
⒈ 竹箭。参见“竹箭”。
引《后汉书·公孙述传》:“蜀 地沃野千里,土壤膏腴……名材竹干,器械之饶,不可胜用。”
李贤 注:“竹干,竹箭也。”
相关词语
- tí gàn提干
- jiā zhú táo夹竹桃
- gān jù干剧
- zhú dàn竹繵
- bào jié zhú暴节竹
- jiāo gān郊干
- dǎo jí gàn gē倒戢干戈
- zhú méi竹楣
- gān dú干渎
- kàng gān rǎo抗干扰
- shuāng gàn霜干
- zhú zuò竹作
- ròu zhú cáo zá肉竹嘈杂
- gān lì干吏
- lín qín gàn林檎干
- nèi gàn内干
- lǐng gàn领干
- wú xiāng gān无相干
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞
- pú zhú濮竹
- gān qǐ干乞
- qìng zhú nán qióng罄竹难穷
- bié gàn别干
- yù zhú玉竹
- gān lán干栏
- gān cāo干糙
- zhú yè zhǐ竹叶纸
- gān dá dá干达达
- sūn zhú孙竹
- jū gān居干