词典珠光
珠光
词语解释
珠光[ zhū guāng ]
⒈ 珍珠的光华。
⒉ 泛指明洁耀眼的光芒。
引证解释
⒈ 珍珠的光华。
引汉 王充 《论衡·自纪》:“玉色剖於石心,珠光出於鱼腹。”
唐太宗 《赋帘》诗:“珠光摇素月,竹影乱清风。”
宋 谢翱 《游石洞联句夜坐记》:“是夜将分,有影射西巖,初如珠光走盘,浸大如席,须臾光遍树石,闪闪飞动。”
⒉ 泛指明洁耀眼的光芒。
引唐 韩偓 《中秋禁直》诗:“露和玉屑金盘冷,月射珠光贝闕寒。”
元 邓雅 《过彭蠡》诗:“珠光燁燁湖水復,湖水滔滔流向东。”
清 查慎行 《池上看雨》诗:“緑盘擎不定,的皪珠光旋。”
相关词语
- jīn yù pēn zhū噀玉喷珠
- yì yuán guāng易元光
- xī lǐ guāng dāng稀里光当
- mó guāng磨光
- kě jiàn guāng可见光
- fā guāng发光
- gǎn guāng piàn感光片
- yàn guāng焰光
- yào mù jīng guāng耀目晶光
- biē zhū鳖珠
- yè guāng jì叶光纪
- chī ěr guāng吃耳光
- guāng qián yù hòu光前裕后
- xiá guāng wàn dào霞光万道
- mù ní zhū牟尼珠
- hú guāng dēng弧光灯
- cháo guāng巢光
- huì guāng彗光
- suí zhū tán què隋珠弹雀
- guāng guó光国
- mó ní zhū摩尼珠
- téng guāng腾光
- fēng guāng风光
- sān wǔ chán guāng三五蟾光
- hàn guāng wǔ dì汉光武帝
- zhū bǎo珠宝
- guāng guāng dàng dàng光光荡荡
- chuí zhū垂珠
- míng yuè zhū明月珠
- zuàn zhū钻珠