词典竹牙
竹牙
词语解释
竹牙[ zhú yá ]
⒈ 亦作“竹芽”。
⒉ 笋的别称。
引证解释
⒈ 亦作“竹芽”。笋的别称。
引唐 张籍 《春日行》:“春日融融池上暖,竹牙出土兰心短。”
宋 赞宁 《笋谱》:“笋,一名竹芽。”
相关词语
- láng yá gùn狼牙棍
- jiā zhú táo夹竹桃
- yá huā牙花
- zhú dàn竹繵
- bào jié zhú暴节竹
- zhú méi竹楣
- yá bīng牙兵
- zhú zuò竹作
- ròu zhú cáo zá肉竹嘈杂
- yá zhóu牙轴
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞
- hóng yá红牙
- méi yá méi kǒu没牙没口
- pú zhú濮竹
- qìng zhú nán qióng罄竹难穷
- yù zhú玉竹
- zhú yè zhǐ竹叶纸
- sūn zhú孙竹
- kè yá课牙
- yá chuí牙槌
- mǎ yá xiāo马牙硝
- yá liú牙瘤
- zhú sù竹素
- kǔ zhú楛竹
- yá qiān牙签
- zhú fū竹肤
- yá chuí牙搥
- yá jiǎo牙角
- zhú miè竹篾
- tán sī pǐn zhú弹丝品竹